Thanh Châu.
Linh khí ở Thanh Châu ngày càng ít ỏi, ở rất nhiều nơi linh khí đã hoàn toàn khô kiệt, trở thành vùng hoang vu.
Rất nhiều thành trì lớn nhỏ ở Thanh Châu cũng đã biến thành những tòa thành trống không.
Trốn!
Tất cả mọi người đều đi tới những nơi có linh khí, đều liều mạng để sống sót, rất nhiều tòa thành trống rỗng, cũng có rất nhiều tòa thành chật kín người, chen chúc lẫn nhau. Cộng thêm việc ngày càng có nhiều cường giả Trung Thổ Thần Châu tới Thanh Châu cướp đoạt, hiện giờ Thanh Châu đã vô cùng rối loạn rồi.
Đế Quốc Đại Vân.
Trên tường thành đế đô Đại Vân, Liên Vạn Lý lặng yên đứng ở đó, sau lưng nàng ta là một cô gái mặc áo giáp, hông đeo trường kiếm.
Liên Vạn Lý mặc một chiếc váy dài đỏ sậm, chân váy lê trên mặt đất, trên chiếc váy được thêu những chiếc vảy màu đỏ lửa.
Vảy Phượng!
Những chiếc vảy này được thêu rất sống động, trông hệt như thật!
Liên Vạn Lý nhìn về phía xa, cuối tầm mắt là những dãy núi dài liên miên không dứt, ở bên trong dãy núi đó, có rất nhiều người đang liều mạng chạy tới Đế Đô.
Bởi vì Đế Đô Đại Vân có linh khí!
Hơn nữa cửa thành Đế Đô Đại Vân cũng không đóng, những người này có thể tự do tiến vào trong Đế Đô Đại Vân.
Hồi lâu sau, Liên Vạn Lý chuyển tầm mắt đi: “A Tả, miêu tả tình hình đi”.
A Tả cúi đầu xuống: “Bẩm Ngô Vương, trong Đại Vân cảnh ta đã có ba tòa thành hoàn toàn mất đi linh khí, ba tòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319938/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.