Võ kỹ bậc Thiên!
Không chỉ là Thác Bạt Ngạn, rất nhiều người có mặt ở đó đều ngẩn ra.
Cho dù là hai tên cường giả Vạn Pháp Cảnh ở sau lưng Thác Bạt Ngạn thì cũng cảm thấy kinh ngạc!
Võ kỹ bậc Thiên vô cùng hiếm gặp!
Giá trị của nó vô cùng lớn!
Phải biết Hoàng thất Ninh Quốc truyền thừa biết bao nhiêu năm nhưng vẫn không hề có võ kỹ bậc Thiên tồn tại!
Đừng nói là Ninh Quốc, cho dù là cả Thanh Châu thì chỉ e cũng chỉ có học viện Thương Mộc trước đây và Đế Quốc Đại Vân có.
Nhưng hiện giờ Diệp Huyên lại tiện tay đưa tặng!
Không đơn giản là hào phóng thôi đâu!
Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyên, không nói gì cả.
Diệp Huyên cười nói: “Sao vậy?”
“Vì sao?”, Thác Bạt Ngạn hỏi.
Vì sao?
Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng, đặt quyển võ kỹ bậc Thiên kia vào trong tay Thác Bạt Ngạn: “Không có lý do gì cả, thích thì tặng, chỉ đơn giản vậy thôi”.
Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyên hồi lâu, cuối cùng nàng ta cất quyển võ kỹ bậc Thiên kia đi.
Mà lúc này Thác Bạt Tiểu Yêu đã quét dọn chiến trường xong, nàng ta cười tủm tỉm đi tới trước mặt Diệp Huyên: “Tiểu Diệp Tử, thu hoạch lần này rất khá đó!”
Diệp Huyên cười hỏi: “Nói thử coi?!”
Thác Bạt Tiểu Yêu cười càng tươi hơn: “Có tổng cộng hai tỷ chín kim tệ, linh thạch cực phẩm hơn bảy triệu, vũ khí bậc Minh mười bảy món, linh khí cực phẩm bảy mươi hai món, những thứ linh tinh khác cũng rất nhiều, nhưng giá trị không quá lớn!”
Hơn bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319936/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.