Thế gia vạn năm!
Diệp Huyên nhíu mày lại, cái quái gì vậy?
Ông lão áo đen đi tới trước mặt Diệp Huyên, ông ta nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên: “Suốt một đời người có rất nhiều chuyện bất ngờ, ngươi thấy như nào hả?”
Vừa dứt lời, tay phải ông ta đã từ từ nắm chặt lại.
Một luồng thế lập tức bao phủ Diệp Huyên!
Đúng lúc này, một ông lão mặc áo lụa trắng đột nhiên xuất hiện ở bên phải đường, ông ta có một mái tóc dài, xõa ra, nuôi một chòm râu dê.
Khi nhìn thấy ông lão mặc áo lụa trắng kia, hai mắt ông lão áo đen nhắm lại, một lúc sau, ông ta lạnh lùng nhìn Diệp Huyên, quay người biến mất không thấy đâu nữa.
Ngay khi ông lão áo đen biến mất, ông lão mặc áo lụa trắng xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyên.
Ông lão mặc áo lụa trắng quan sát Diệp Huyên, trong mắt hiện lên chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó đã biến thành phức tạp.
Diệp Huyên nói: “Tiền bối là người nhà họ An?”
Ông lão mặc áo lụa trắng: “Đúng vậy!”
Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Ta cảm thấy bản thân rất xuất sắc, tiền bối cảm thấy thế nào?”
Ông lão mặc áo lụa trắng nhìn qua, sau đó lắc đầu: “Da mặt ngươi dày ngoài sức tưởng tượng của lão phu đó”.
Diệp Huyên:
Ông lão mặc áo lụa trắng nói: “Ngươi có biết nhà họ An chúng ta ngoại trừ coi trọng thiên phú ra thì còn coi trọng huyết mạch, coi trọng thân thế bối cảnh không? Tranh đấu ở cấp bậc chúng ta không phải là chuyện ngươi tưởng tượng nổi, ở giữa các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319868/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.