Sau khi lớn lên, thân là thế tử nhà họ Diệp, lúc này trên người hắn lại có thêm một phần trách nhiệm, đó là tranh giành lợi ích vì gia tộc, phấn đấu vì gia tộc!
Cho dù sau này gia tộc vứt bỏ hắn và muội muội, nhưng hắn chưa từng thấy thẹn với nhà họ Diệp!
Hiện giờ hắn là viện trưởng của học viện Thương Lan, hắn là Quốc Sĩ Khương Quốc, là đại ca của Bạch Trạch và Mặc Vân Khởi…
Trách nhiệm vẫn luôn tồn tại, hơn nữa càng lúc càng lớn!
Đàn ông nên gánh vác trách nhiệm thuộc về bản thân mình.
Mệt mỏi?
Đúng vậy, sẽ rất mệt mỏi. Nhưng nếu như không có một thế gia tốt, không có một người phụ thân tốt, nếu như ngươi không mệt mỏi thì chỉ có thể là một tên bỏ đi mà thôi!
Vừa nghĩ tới đây, một luồng kiếm ý đột nhiên tỏa ra từ trong cơ thể Diệp Huyên!
Diệp Huyên ngẩn ngơ tại chỗ.
Kiếm ý này tự mình tỏa ra… Kiếm ý này có ý thức hay sao?
Diệp Huyên cảm thấy giật bắn người khi nghĩ như vậy.
Còn có một việc nữa, nếu như là kiếm ý Thiện Ác vậy có mặt thiện thì cũng phải có mặt ác, chỉ là mặt ác đâu rồi?
Uy lực của kiếm ý Ác Niệm như thế nào?
Diệp Huyên khá tò mò.
“Ngươi là Diệp quốc sĩ phải không?”
Lúc này một giọng nói vang lên bên tai Diệp Huyên.
Diệp Huyên dừng chân, quay đầu nhìn lại thì thấy một cô gái cầm ô hoa bướm đứng ở đó. Cô gái này bề ngoài xinh đẹp, vóc dáng rất được, hiện giờ nàng ta đang nhìn thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319863/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.