*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bất ngờ?
Sợ hãi mới đúng!
Lý Mục thật sự không ngờ Diệp Huyên đã đạt đến cấp độ Kiếm Chủ rồi!
Kiếm Chủ và Tông Sư Kiếm Đạo thật sự là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau đấy!
Tông Sư Kiếm Đạo có thể lớn lối ở Thanh Châu, nhưng ở Trung Thổ Thần Châu chỉ có thể xem là bình thường thôi. Nhưng Kiếm Chủ thì khác!
Thực lực của Diệp Huyên bây giờ đã hoàn toàn có tư cách lên bảng Yêu nghiệt rồi, còn có thể đứng trong mười vị trí đầu nữa!
Mười vị trí đầu của bảng Yêu nghiệt, ai không phải là tồn tại yêu nghiệt đến mức đáng sợ chứ?
Lý Mục siết chặt ta, trong lòng vừa giận vừa sợ!
Lúc này, Khương Chỉ Qua ở đối diện Diệp Huyên đột nhiên nhẹ giọng nói: “Kiếm Chủ…”
Nói xong, nàng ta cất tì bà đi: “Ta cảm thấy ta có thể để ngươi mang ơn ta!”
Diệp Huyên:
Khương Chỉ Qua quan sát Diệp Huyên: “Nhớ kỹ là ngươi mang ơn ta đấy! Sau này đến Trung Thổ Thần Châu nhớ trả ơn!”
Nói xong, nàng ta ôm tì bà xoay người đi, nhưng lúc đi ngang qua Lý Mục, nàng ta đột nhiên dừng lại nhìn ông ta: “Chuyện này ta cũng có lỗi, ừm, vì để thể hiện sự áy náy của ta, ta chỉ lấy chín triệu linh thạch cực phẩm của ông thôi. Trả thù lao đi!”
Nói xong, nàng ta đưa tay phải ra.
Nghe vậy, Lý Mục giận dữ nói: “Ngươi đã muốn chạy mà còn đòi tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319846/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.