*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh!
Mấy người Lăng Hàn đều nhìn về phía Diệp Huyên, hiện giờ hốc mắt bọn họ đều đã ửng đỏ.
Ở lại cùng tiến cùng lui với Diệp Huyên!
Đương nhiên đó là suy nghĩ trong lòng bọn họ.
Nhưng gia tộc thì phải làm sao bây giờ?
Bên hiếu bên nghĩa khó lòng vẹn toàn!
Lúc này Diệp Huyên đi tới trước mặt Lăng Hàn, nhẹ nhàng vỗ bả vai hắn ta, cười nói: “Chẳng lẽ các ngươi quay về thì chúng ta không phải là huynh đệ nữa hay sao? Không, cho dù các ngươi không ở lại nơi này, chúng ta vẫn là huynh đệ cùng chung sống chết. Các ngươi hiểu ta, giống như ta hiểu các ngươi vậy!”
Nói tới đây, hắn nhìn từng người một: “Hành vi của các ngươi đã mang tới nguy cơ cho gia tộc của các ngươi rồi, hãy bảo vệ gia tộc của các ngươi thật cẩn thận, đây cũng là trách nhiệm của các ngươi. Trên đời này không chỉ có mỗi huynh đệ bằng hữu, mà còn có cả người thân nữa. Tất cả trở về hết cho ta, hãy chờ ta tới Trung Thổ Thần Châu tìm các ngươi!”
Lăng Hàn lắc đầu, hốc mắt đỏ ửng: “Đại ca, nếu như chúng ta rời đi vậy ngươi phải làm sao?”
Diệp Huyên cười nói: “Yên tâm đi! Ta vẫn còn một vài lá bài tẩy, không có gì đáng ngại đâu!”
Mấy người Lăng Hàn không ai rời đi, cứ đứng nguyên ở đó như vậy.
Lúc này hốc mắt những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319825/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.