Dưới sự dẫn đường của Bạch Trạch, chẳng mấy chọc, bọn họ đã đi đến chỗ sâu trong Mang Sơn, còn những yêu thú kia thì đã lùi xuống.
Đối với bọn chúng, vào Mang Sơn đã xem như về nhà mình rồi.
Bạch Trạch dẫn Diệp Huyên đến trước một hang núi, cửa hang rất lớn, gấp năm sáu lần cổng lớn của Đế Đô Khương Quốc.
Lúc đến đây, xung quanh đột nhiên xuất hiện một vài yêu thú, yêu thú kiểu gì cũng có, có con Diệp Huyên còn chưa từng gặp, những yêu thú này đều đi đến trước mặt Bạch Trạch, rất thân thiết với Bạch Trạch, còn Bạch Trạch cũng cực kỳ vui vẻ.
Lúc này, những yêu thú kia đột nhiên lùi sang một bên, một người đàn ông trung niên đi ra từ trong hang núi.
Người đàn ông trung niên rất cao to, to con hơn Diệp Huyên một vòng, trông cực kỳ vạm vỡ mạnh mẽ.
Yêu Vương của Mang Sơn!
Yêu Vương Mang Sơn nhìn Bạch Trạch, Bạch Trạch nhếch miệng cười: “Nghĩa phụ, đây là đại ca của con”.
Đại ca!
Yêu Vương Mang Sơn híp hai mắt lại, ông ta quay đầu nhìn Diệp Huyên, lúc này, Diệp Huyên đi tới, cúi chào: “Chào nghĩa phụ!”
Nghĩa phụ!
Bạch Trạch sửng sốt.
Yêu Vương Mang Sơn cũng ngơ ngác, nghĩa phụ? Cái quái gì vậy?
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Con và Bạch Trạch là huynh đệ, nghĩa phụ của y đương nhiên cũng là nghĩa phụ của con. À đúng rồi, lần này đến đây, con có mang đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319802/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.