*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chiến tranh trước giờ vẫn luôn tàn khốc như thế!
Đường Quốc phát động trận chiến lần này, nếu thắng đương nhiên có thể nhận được vô số lợi ích, nhưng Đường Quốc thua rồi!
Thua thì phải trả giá!
Đường Quốc thua rồi!
Lúc này, vị thống soái ý chí kiên cường và giàu lòng hy sinh nhận thức rất rõ điều này!
Y có thể lựa chọn tiếp tục chiến đấu, nhưng vô số binh sĩ và dân chúng của Đường Quốc sẽ chết!
Bây giờ vẫn còn cái để đàm phán, vì quân chủ lực của Đường Quốc vẫn còn, nhưng nếu tiếp tục liều mạng thì sau đó, bọn họ sẽ chẳng còn chút tư cách nào để đàm phán nữa, đặc biệt là sau khi đại quân Khương Quốc tiến vào Đường Quốc, tất cả dân chúng Đường Quốc đều sẽ gặp nạn!
Xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh!
Một lúc sau, Bùi Khiếu Hổ hành lễ với Đường Mộc: “Xin cho lão thần đến Khương Quốc với Quốc chủ”.
Đường Mộc nhỏ giọng thở dài: “Vậy làm phiền rồi”.
Cứ thế, đám người Diệp Huyên và hơn chục nghìn thiết kỵ của Đường Quốc khởi hành đến Khương Quốc.
Những kỵ binh Đường Quốc kia đều nhìn Diệp Huyên, có tức giận, có không cam lòng, cũng có sát khí…
Diệp Huyên!
Cả Đường Quốc không phải thua trong tay Khương Quốc, mà là thua trong tay thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319798/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.