Rất nhanh, đám người Diệp Huyên cưỡi sói đen chạy tới một tòa thành cổ, trên tường tòa thành cổ này đã đứng đầy binh sĩ, tay chúng cầm trường cung.
Khi thấy cảnh này, đám người sau lưng Diệp Huyên vừa định xông lên thì Diệp Huyên đột nhiên nói: “Đi đường vòng nào!”
Đường vòng?
Cả đám người ngẩn ra, không cướp sao?
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tin ta, đi vòng nào!”
Nói xong, hắn cưỡi sói đen xoay người rời đi.
Lục Bán Trang nhìn Diệp Huyên: “Đi theo hắn!”
Rất nhanh nhóm người đã chuyển hướng, chỉ trong thời gian ngắn đã biến mất trước mặt đám binh sĩ kia.
Khi thấy cảnh này, sắc mặt một tên tướng lĩnh trên tường thành trở nên dữ tợn: “Đáng chết!”
Chưa đầy mười phút sau, mấy trăm kỵ binh đi tới dưới thành, đó chính là Hắc Đao vệ.
Tên nam tử đeo mặt nạ cầm đầu ngẩng đầu lên nhìn phía trên tường thành, tên tướng lĩnh bên trên đó trầm giọng nói: “Bọn chúng đi rồi!”
Lúc này, tên nam tử đeo mặt nạ đột nhiên hô lên: “Không ổn rồi, bọn chúng tới tòa thành tiếp theo! Đi thôi!”
Vừa nói xong, mấy trăm kỵ binh lập tức chuyển hướng…
Ở một nơi khác, đám người Diệp Huyên đang phi nước đại ở trong dãy núi. Địa hình ở khu vực này rất phức tạp, cũng may đàn sói đen cõng bọn họ đủ mạnh mẽ, địa hình phức hoàn toàn không tạo thành trở ngại gì với đàn sói này, nếu không thì bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319767/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.