Thác Bạt Ngạn đột nhiên biến mất khỏi chỗ cũ.
Rầm!
Một bóng người bay ra ngoài mấy chục trượng!
Chính là Diệp Huyên.
Cách đó vài chục trượng, Diệp Huyên đập mạnh xuống dưới đất, khiến mặt đất xuất hiện một hố sâu.
Sắc mặt Thác Bạt Ngạn tái xanh, định ra tay thêm lần nữa thì Diệp Huyên ở phía xa xa vừa đứng dậy đã chạy, tốc độ của hắn rất nhanh, trong nháy mắt đã biến mất.
Thấy Diệp Huyên chạy trốn còn nhanh hơn thỏ, Thác Bạt Ngạn đột nhiên bật cười.
Giận quá hóa cười!
Mang thai?
Đương nhiên nàng ta rất để ý tới chuyện này, thực tế thì nàng ta không hề mang thai!
Đúng lúc này Diệp Huyên đột nhiên quay trở lại.
Nụ cười trên gương mặt Thác Bạt Ngạn lập tức trở nên lạnh lẽo.
Diệp Huyên cách Thác Bạt Ngạn khá xa, hắn vuốt lồng ngực đang cảm thấy hơi khó chịu của mình, sau đó nói: “Ta sẽ trở thành Kiếm Tiên!”
Thác Bạt Ngạn bình thản nói: “Liên quan gì tới ta?”
Diệp Huyên chân thành nói: “Nếu như ta trở thành Kiếm Tiên, vậy chẳng phải cô đã ngủ cùng với Kiếm Tiên rồi sao?”
Thác Bạt Ngạn nheo mắt: “Có phải là ngươi muốn chết hay không?”
Diệp Huyên nghiêm mặt nói: “Chẳng lẽ không đúng hay sao?”
Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyên hồi lâu, sau đó nói: “Kiếm Tiên? Ta không biết liệu ngươi có trở thành Kiếm Tiên hay không, ta chỉ biết rằng ngươi chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319760/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.