*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên không trung, ông lão áo trắng lắc đầu: “Nếu đã không biết quý trọng cơ hội này thì hóa thành cát bụi đi”.
Ông già trên gậy trúc cũng đồng tình: “Cũng không bắt buộc. Thiên tài vẫn còn nhiều mà”.
Lúc ấy, ông lão áo đen và ba người còn lại đồng thời nhìn sang Kỷ An Chi.
Nàng ta mặt không cảm xúc nhìn lại, còn nhàn nhã cầm bánh bao ra ăn.
Một chốc sao, ông lão áo trắng gật đầu: “Cũng không có gì đặc biệt, nhưng lại lĩnh ngộ được đao ý..”.
Sắc mặt bốn người họ trở nên nghiêm trọng.
Không có thiên phú đặc biệt nhưng lĩnh ngộ được đao ý, trông thì bình thường nhưng thật ra lại bất thường.
Kỷ An Chi chỉ dùng thiên phú tầm thường nhất mà đi được đến đây đã chứng tỏ tâm tính lẫn nỗ lực của nàng ta đều đứng đầu.
Mà người như vậy thường mới là những người đáng sợ nhất.
Ông lão áo trắng quan sát nàng ta hồi lâu: “Ta cho rằng ngươi cũng sẽ không rời khỏi học viện Thương Lan. Cũng được, chúng ta không phải phí miệng lưỡi”.
Sau đó, bốn cặp mắt lại đổ dồn vào Diệp Huyên, người đang nổi bật nhất Khương Quốc hiện giờ, vượt qua cả An Lan Tú.
Sau một hồi lâu quan sát vẫn không nghe thấy ai nói gì, Diệp Huyên mặt ngoài thì bình tĩnh nhưng trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319741/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.