Chốc lát sau, Diệp Huyên đã biến mất khỏi tầm mắt cô bé váy đen.
Cô bé váy đen thu lại ánh mắt, nhìn người gỗ trong tay mình, một lát sau, cô bé đứng dậy ngẩng đầu nhìn con chim nhỏ một chân cách đó không xa: “Có cảm ứng được không?”
Chim nhỏ một chân lắc đầu.
Cô bé váy đen quay đầu nhìn về phía chân trời, hai mày cau lại: “Địa giới Khương Quốc xuất hiện Kiếm Tiên, thế mà hộ đạo giả chúng ta lại hoàn toàn không biết gì, thật sự hoang đường…”
Nói tới đây, dường như nghĩ tới chuyện gì đó, đột nhiên cô bé nhìn ra phố. Bóng lưng của Diệp Huyên đã biến mất nơi cuối phố xa xa nhưng dường như cô bé vẫn có thể nhìn thấy hắn.
“Người này mạo phạm chủ nhân. Ta đi giết hắn!”
Con chim nhỏ một chân muốn bay đi.
Cô bé váy đen đưa tay chộp một cái, chim nhỏ bị tóm gọn trong lòng bàn tay.
Cô bé lạnh nhạt nói: “Người này kiếm tâm sáng tỏ, trong lòng chỉ có thiện ý, là một nhân tài có thể bồi đắp, chớ đụng tới hắn, để cho hắn phát triển. Chờ sau này nếu hắn vẫn còn có thiện ý trong lòng như hôm nay, kiếm tâm vẫn còn sáng tỏ, thì rất phù hợp để bồi dưỡng thêm một anh tài nữa cho địa giới Thanh Châu ta”.
Nói xong, cô bé quay người bước đi.
Cô bé bước một bước, đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
…
Diệp Huyên đi tới dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319669/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.