Trợ uy.
Nam tử trung niên dẫn ba tên học viên Thương Mộc ở Đường Quốc hướng về học viện Thương Lan mà đi, theo sau là một nhóm binh sĩ Đường Quốc và một đoàn người hóng chuyện với số lượng không ngừng gia tăng.
Tất cả đều đến học viện Thương Lan để trợ uy.
Vốn họ cũng chẳng quan tâm lắm đến chuyện đấu đá giữa hai học viện Thương Mộc và Thương Lan, thậm chí còn mong hai bên xé xác nhau ra, nhưng bây giờ đã khác.
Bởi vì người lần này đến từ Đường Quốc, tử địch của Khương Quốc.
Năm ấy hai nước giao tranh, có bao nhiêu con dân Khương Quốc đã bỏ mạng dưới tay người Đường Quốc?
Vậy mà hôm nay, học viện Thương Mộc ở Đường Quốc lại ngang nhiên đi vào Khương Quốc như vậy.
Gần như tất cả mọi người đều đứng về phía Thương Lan, bởi vì cuộc tranh chấp này đã không còn nằm giữa hai học viện nữa mà là giữa hai quốc gia.
Chứng kiến cảnh tượng này, lão già bên học viện Thương Mộc sa sầm mặt mày. Ông ta bỗng có cảm giác để học viên Đường Quốc đến đây là một sai lầm chí mạng.
Học viện Thương Mộc cao ngạo thành thói, không thèm để tâm đến suy nghĩ của người khác, vì vậy cũng không đếm xỉa đến quan hệ giữa hai nước Khương -Đường, hay nói đúng hơn là họ chẳng quan tâm đến suy nghĩ của những dười dân ở tầng lớp thấp hơn.
Thế nhưng họ không lường được rằng hành động lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319666/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.