Giờ phút này, lòng Diệp Huyên cực kỳ hoảng loạn!
Đi tìm sư phụ?
Tìm cái quái gì!
Hắn đi về nơi xa, càng đi càng nhanh, trên trán cũng dần xuất hiện mồ hôi lạnh!
Đúng lúc này, ông lão tóc bạc cách đó không xa đột nhiên lên tiếng: “Tiểu hữu, chờ một chút!”
Đối với Diệp Huyên mà nói, giọng nói này tựa như âm thanh đến từ tự nhiên.
Nếu không gọi hắn lại, hắn thật sự chỉ có thể đi tiếp...
Diệp Huyên dừng bước, quay đầu nhìn ông lão tóc bạc, lão cười nói: “Tiểu Hữu, chút chuyện nhỏ này việc gì phải phiền đến sư phụ cậu?”
Nói xong lão quay lại nhìn ông lão áo đen bên cạnh: “Đi rút năm mươi triệu kim tệ lại đây”.
Nghe ông lão tóc bạc nói lời này, tất cả mọi người đang có mặt đều sững sờ. App
Đặc biệt là ông lão áo đen, ông ta ngạc nhiên một hồi rồi bảo: “Tam lâu chủ, năm mươi triệu..."
Ông lão tóc bạc khẽ cau mày: “Mau lên!”
Nghe vậy, ông lão áo đen không dám chần chừ nữa, ông ta nhìn Diệp Huyên cách đó không xa rồi xoay người bỏ đi.
Mà Khương Cửu đang ở cách Diệp Huyên không xa đưa mắt nhìn hắn, trong mắt tràn ngập vẻ tò mò!
Ông lão tóc bạc nhìn Diệp Huyên, lão quan sát Diệp Huyên một lượt, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên, lát sau lão lắc đầu cười: “Không hổ là Kiếm..."
Nói đến đây, lão thoảng dừng lại rồi nói tiếp: “Không hổ là đệ tử của vị tiền bối đó, năng lực của cậu dù ở Tuý Tiên Lâu ta cũng không mấy người có thể sánh được. Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319648/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.