**********
Chương 122: Bàn luận nhân sinh, nói về lý tưởng!
An Lan Tú cũng không dừng tay, cầm thương giáng xuống.
Mạc Tùng nhắm hai mắt lại, phất tay áo, một luồng khí thế cường đại quét ra.
Ầm!
Chỉ trong chớp mắt, luồng khí thế kia đã nát tan, Mạc Tùng lùi lại mấy bước, mà An Lan Tú vẫn đứng nguyên bất động.
Thấy cảnh tượng này, Mạc Tùng cảm thấy vô cùng kinh hãi.
An Lan Tú đang định tiếp tục ra tay, Mạc Tùng đã vội vàng nói: “An Quốc sĩ, không phải học viện Thương Mộc ta làm hắn bị thương, mà là Hầu gia Ngô Vân Sơn của Ninh Quốc”.
An Lan Tú ngừng lại, Mạc Tùng chỉ chỉ một nam một nữ cách đó không xa: “Hai người này cũng là người Ninh Quốc”.
An Lan Tú quay sang nhìn một nam một nữ kia, cả hai đều biến sắc, rõ ràng lúc này bọn họ cũng đã nhận ra được thân phận của An Lan Tú.
An Lan Tú!
Thiên chi kiêu tử của Khương Quốc!
An Lan Tú nhìn hai người kia, tay phải chậm rãi siết chặt trường thương. Lúc này, một âm thanh yếu ớt vang lên từ sau lưng nàng: “An cô nương!”
An Lan Tú lập tức quay lưng đi tới trước mặt Cửu công chúa, lúc này Diệp Huyên đã tỉnh táo lại, nhưng vô cùng yếu ớt.
Diệp Huyên nhếch miệng cười nói: “Đừng đánh nữa”.
An Lan Tú trầm mặc.
Diệp Huyên cười nói: “Hôm nay ta bị thiệt lớn, sau này để ta tự đòi lại là được”, hắn không muốn dựa dẫm vào An Lan Tú, như vậy sẽ chỉ khiến hắn cảm thấy mình như một tiểu bạch kiểm và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319633/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.