Năm trăm nghìn! Đùa à, có bán hắn cũng không mua nổi!
Cửu công cháu nhìn nhẫn không gian, sau đó nói: “Nếu muốn, ta có thể tặng cho ngươi!”
Diệp Huyên dứt khoát lắc đầu.
Cửu công chúa hơi bất ngờ: “Vì sao?”
Diệp Huyên nói: “Không ai cho không ai cái gì”.
Cửu công chúa nhìn Diệp Huyên, nghiêm túc nói: “Vào trong quân đoàn của ta, sau này ta bảo vệ ngươi!”
Diệp Huyên cười khổ: “Ta đã đồng ý với lão Kỷ rồi, bây giờ ta là học viên của học viện Thương Lan, làm người cần phải giữ chữ tín!”
Cửu công chúa gật đầu, không nói thêm gì nữa. Nếu Diệp Huyên dứt khoát đồng ý với nàng thì chắc chắn nàng sẽ không muốn. Con người đúng là phải có thực lực, nhưng nhân phẩm cũng phải có!
Diệp Huyên quay đầu nhìn thoáng qua bên ngoài động; “Khi nào chúng ta đi vào động phủ của Kiếm Chủ?”
Cửu công chúa nói: “Sáng ngày mai! Ngày mai là hạn cuối, những ai nên đến đều sẽ đến”.
Diệp Huyên nhìn Cửu công chúa: “Cô rất mạnh!”
Cửu công chúa nhẹ giọng nói: “Đó là vì ngươi chưa từng gặp nhiều thiên tài và yêu nghiệt hơn, Khương Quốc rất nhỏ, Thanh Châu rất lớn, đợi ngày mai, ngươi sẽ phát hiện thế giới này có rất nhiều người ưu tú. Cái này vẫn chưa là gì, đáng sợ nhất là những người ưu tú kia còn cực kỳ cố gắng!”
Diệp Huyên ngồi xuống trước mặt Cửu công chúa: “Cô và An cô nương đều rất xuất sắc!”
Cửu công chúa xé một cái đùi gà ném cho Diệp Huyên: “Dù Tiểu An sinh ra ở Khương Quốc, nhưng lai lịch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319617/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.