Trên boong thuyền bay chỉ còn lại rải rác mấy người.
Hàn lâu chủ lại nhìn sang Diệp Huyên, nói: "Nơi bình thường không thể xuất hiện người như vậy. Nói thử xem, ngươi là người của thế lực phương nào? Ta rất tò mò, rốt cuộc ngươi dựa vào cái gì mà dám giết người của Túy Tiên Lâu ta?"
Diệp Huyên lắc đầu cười nói: "Sao nào? Nếu thế lực sau lưng ta lớn thì ta có thể sống sao?"
Hàn lâu chủ lắc đầu: "Không thể. Ngươi đã quang minh chính đại giết trưởng lão Túy Tiên Lâu ta. Đây là hành vi miệt thị Túy Tiên Lâu. Cho nên, chẳng cần biết ngươi là ai, sau lưng có ai, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết. Mặc dù có hơi đáng tiếc, nhưng cũng chẳng có cách nào khác, Túy Tiên Lâu ta không thể khiến thể diện mình bị mất sạch trong chư quốc địa giới Thanh Châu được”.
Dứt lời, dường như nghĩ tới điều gì, ông ta lại nói: "Ta hỏi thế lực sau lưng người là để quyết định xem có nên đuổi theo truy cứu trách nhiệm thế lực đứng sau lưng ngươi không, chứ không phải sợ thế lực sau lưng ngươi. Trong Khương Quốc này không có thế lực nào Túy Tiên Lâu ta không thể chọc nổi!"
Diệp Huyên trầm mặc.
Thế lực?
Hắn nào có thế lực gì, sau lưng của hắn đến cái bóng quỷ cũng không có.
Nhưng hắn vẫn không hối hận vì lúc trước đã giết những kẻ kia.
Không có não ư? Xúc động ư?
Hắn thừa nhận mình không có não, cũng thừa nhận mình đã xúc động, nhưng nếu cho hắn lựa chọn lại một lần nữa, hắn cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319555/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.