Phía xa xa, nhóc béo vừa nãy thấy cảnh này đang định tiến lên thì bị người đàn ông trung niên bên cạnh giữ chặt.
Nhóc căm tức nhìn ông ta, nói: "Cha, bọn họ bắt nạt người khác!"
Người đàn ông trung niên lắc đầu: "Xem xem tình hình thế nào đã!"
Đúng lúc này, Diệp Huyên cách đó không xa đột nhiên mở mắt.
Diệp Huyên nhìn thẳng: "Thiên địa rất lớn, ta rất nhỏ, nhưng tâm có thể vô cùng lớn. Thiên địa có thể giam tù thân ta nhưng không thể giam tù tâm ta. Tâm vô hạn. Kiếm vô hạn!"
Niệm tới đây!
Diệp Huyên chợt cảm thấy toàn thân thư sướng, chỉ trong chớp mắt, Linh Tiêu kiếm trong cơ thể hắn đột ngột xông ra.
Ong!
Một tiếng kiếm minh reo vang vọng khắp chân trời.
Mà Linh Tiêu kiếm vẫn đang xoay quanh giữa không trung trên thuyền bay.
Lúc này, ánh mắt của mọi người trên thuyền đều đổ dồn vào Diệp Huyên!
Cách đó không xa, người đàn ông trung niên đứng cạnh thằng nhóc vừa trò chuyện với Diệp Liên kia không thể tin nổi mà lẩm bẩm: "Làm sao có thể... Kiếm tâm sáng tỏ..."
Kiếm tâm sáng tỏ là gì?
Kiếm tâm sáng tỏ nghĩa là kiếm và tâm hoàn toàn minh sáng, nội tâm sáng tỏ, có khái niệm và mục tiêu rõ rệt với kiếm đạo của mình, không bị ngoại vật mê hoặc. Là một cảnh giới vô cùng huyền ảo của kiếm tu!
Mà cảnh giới này lại được xưng là tiêu chuẩn của tông sư kiếm đạo!
Trong lịch sử, từ xưa tới giờ, phàm là người có kiếm tâm sáng tỏ sau này đều có thể đạt tới bậc tông sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319553/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.