Những ánh mắt nhìn vào Diệp Huyên trên Sinh Tử Đài tràn ngập sự khó tin.
Tộc trưởng Diệp Thương bật dậy với gương mặt tái mét, hai tay siết chặt, cả người như vô hồn.
Đám người Đại trưởng lão thì đã hóa đá.
Kiếm tu!
Sự tồn tại chưa một lần xuất hiện tại Thanh Thành!
Làm sao Diệp Huyên có thể là kiếm tu?
An Lan Tú còn đang muốn tiếp lời, Đại trưởng lão bỗng giận dữ quát lên: “Không thể nào! Tuyệt đối không! Ngươi không thể là kiếm tu được!"
Diệp Huyên bình tĩnh nhìn lão già đang phát điên kia: “Xin lỗi, nhưng ta thật sự là kiếm tu, con chó già nhà ông cứ tức chết đi!"
"Phụt!"
Những lời này khiến Đại trưởng lão phun ra một ngụm máu tươi. Gương mặt ông ta méo mó vì phẫn nộ, vươn ngón tay ra chỉ vào Diệp Huyên.
Rồi như nghĩ đến gì đó, ông ta vội vàng quay sang Diệp Thương: “Tộc trưởng! Tuyệt đối không thể để hắn sống! Bằng không ngày sau hắn chính là đại họa của gia tộc ta!"
An Lan Tú nghe vậy thì khẽ cau mày: “Tâm tính ông kém cỏi quá đấy, đây là lần đầu tiên ta chứng kiến hành vi như vậy!"
Lời bình phẩm của nàng ta khiến Đại trưởng lão khẽ biến sắc, còn toan mở miệng thì bị ngắt lời: “Ông còn dám nói thêm một chữ, ta sẽ lấy đầu ông”.
Gương mặt Đại trưởng lão trắng bệch như tờ giấy, không dám hé răng nữa.
Bởi vì cách đó không xa, nhóm người Khương Niệm đang bắn những ánh mắt sắc như dao cạo về phía ông ta.
An Lan Tú không thèm đếm xỉa đến đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319536/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.