Dương Huyên đi vào thành.
Lý U U là một mỹ nhân, đã vậy còn liên tục tỏ ý tốt với hắn.
Nhưng hắn thật sự không có cảm giác gì với nàng ta.
Với hắn, đã không thích thì đừng dây vào, càng đừng làm gì khiến đối phương hiểu lầm.
Sống trên đời cần phải dứt khoát và chuyên nhất.
Trên phương diện tình cảm càng nên vậy.
Thích thì theo đuổi, không thích thì thôi, càng đừng nên chơi trò mập mờ ái muội.
Bởi vì có khi "anh trai mưa" còn tồi tệ hơn mấy thằng đểu cáng nữa.
Dạo quanh thành một vòng rồi, hắn bán con ngựa đi với giá mười linh thạch.
Điều này khiến hắn bất ngờ, bởi vì lúc mua nó hắn chỉ mất có ba viên mà thôi.
Giờ đổi lại tận mười viên đúng là lời!
Làm hắn tự dưng muốn đi buôn ngựa ghê.
Bán ngựa xong rồi, Dương Huyên ở trong thành nghe ngóng một phen, biết được nơi Diệp tộc ở thì không thèm ăn cơm mà hộc tốc chạy tới.
Từ hôn quan trọng nhất!
Bằng không thì cả hắn lẫn Dương tộc đều chẳng thể ngủ yên nổi.
Dương Huyên nhanh chóng đến nơi. Phủ đệ Diệp tộc còn khí phách hơn Dương tộc cả trăm lần, quy mô khổng lồ đến mức có thể xem như một tòa thành nhỏ.
Thấy hắn đi đến, một thị vệ trước phủ ngăn lại: “Công tử có chuyện gì chăng?"
Dương Huyên gật đầu: “Làm phiền vào thông báo, Dương Huyên của nhà họ Dương ở Nam Châu đến bái phỏng gia chủ nhà họ Diệp”.
Dương Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627997/chuong-12226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.