Người đàn ông áo xanh nhìn đám Thiên Thần Cự Nhân tộc trước mặt, bình tĩnh nói: “Ta rất yếu, các ngươi có muốn thử một lần nữa không?”
Mọi người: “…”
Lúc này kiếm tu Tiêu Dao cười khẽ: “Cứ bình tĩnh, hôm nay là sân nhà của con trai huynh”.
Người đàn ông áo xanh cười to: “Đúng đúng”.
Nói rồi y nhìn Diệp Huyên phía dưới nói: “Con trai, con biểu diễn đi”.
Diệp Huyên đau đầu: “Cha à, nếu cha không làm được thì đi đi. Thật đấy… Con sẽ không trách cha đâu”.
Người đàn ông áo xanh đen mặt: “Con nói gì đấy? Ta là cha con, cha ruột của con!”
Diệp Huyên không nói nên lời.
Đúng lúc này, Nguyên Võ Đế xoè tay ra, một tấm lệnh bài rực lửa bay lên, biến mất ở nơi sâu trong tinh không.
Gọi người!
Nguyên Võ Đế nhìn người đàn ông áo xanh với vẻ mặt nghiêm túc.
Đánh giá thấp rồi!
Phải gọi người thôi!
Thấy thế, Diệp Huyên càng không nói nên lời.
Phụ thân tới để tăng thêm độ khó cho hắn đây mà!
Mẹ kiếp!
Đúng là phục luôn!
Giờ khắc này, ở nơi sâu trong con đường Hư Chân quét ra từng luồng khí tức đáng sợ.
Cảm nhận được điều này, nét mặt mọi người đều trở nên nghiêm nghị.
Diệp Huyên im lặng hồi lâu bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627969/chuong-12214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.