Con trai ngươi còn chưa ra đời, ngươi đã muốn nó trả thay ngươi!
Ngươi là thần tiên sao?
Trong lòng Vũ Trụ Chi Linh dâng lên cảm giác bất đắc dĩ, y đã nhìn ra cái tên này không có ý định sẽ trả rồi.
Con trai trả? Được thôi!
Vũ Trụ Chi Linh bèn nói: “Ngươi viết giấy mượn đi!”
Diệp Huyên lập tức tỏ vẻ do dự, Vũ Trụ Chi Linh lạnh nhạt nói: “Việc giấy mượn không có vấn đề gì chứ?”
Diệp Huyên gật đầu: “Được!”
Dứt lời, hắn lấy ra một tờ giấy, sau đó vung bút: “Hôm nay mượn Vũ Trụ Chi Linh một tảng đá, con trai trả”.
Viết xong, hắn còn in cả dấu tay.
Vũ Trụ Chi Linh nhìn Diệp Huyên, cất giấy mượn đi, sau đó nói: “Sao ngươi không bảo phụ thân ngươi trả?”
Diệp Huyên đáp: “Ta đánh không lại ông ấy!”
Vũ Trụ Chi Linh gật đầu, giơ ngón tay cái: “Có nghĩa là ngươi đánh thắng con trai ngươi đúng không?”
Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối, chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa, đi đến Chư Thần Vực thôi!”
Hắn thật sự muốn đi tham gia hội Chư Thần ở Chư Thần Vực!
Gặp các Vũ Trụ Chi Linh khác!
Có lẽ thật sự có thể mở mang tầm mắt!
Vũ Trụ Chi Linh gật đầu: “Được! Đi thôi!”
Dứt lời, y vung tay áo, không gian trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627892/chuong-12184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.