Diệp Huyên thoáng sửng sốt, sau đó cười nói: “Tiền bối không đùa chứ?”
Vũ Trụ Chi Linh hờ hững đáp: “Ngươi cảm thấy ta rảnh lắm à?”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Chuyện quan trọng như phá thần mà chỉ dựa vào một tảng đá thôi á?”
Vũ Trụ Chi Linh chợt hỏi: “Vậy ngươi đã suy nghĩ kỹ sẽ phá thần thế nào chưa?”
Diệp Huyên sửng sốt!
Hắn thật sự chưa nghĩ tới chuyện này!
Phá thần!
Không phải đến lúc là sẽ phá thôi sao?
Thấy nét mặt của Diệp Huyên, Vũ Trụ Chi Linh đen mặt: “Có phải ngươi cho rằng chỉ cần đến lúc là có thể phá thần ngay không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế!”
Vũ Trụ Chi Linh lắc đầu: “Ngươi đúng là vô địch!”
Diệp Huyên: “…”
Vũ Trụ Chi Linh nói tiếp: “Thậm chí kế hoạch phá thần mà bây giờ ngươi cũng không có, làm như ngươi, không biết phải đợi đến năm tháng nào mới có thể phá thần đây?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta nghĩ thế này, đợi đến khi đại chiến với Thần Linh của Chân Thế Giới một trận, sau đó ta bị đánh thê thảm, vào thời khắc quan trọng cuối cùng, ta đột nhiên lĩnh ngộ, một kiếm phá thần!”
Vũ Trụ Chi Linh nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi mơ đẹp thật đấy!”
Diệp Huyên cười ngượng ngùng, không nói gì.
Vũ Trụ Chi Linh lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627887/chuong-12182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.