Vũ Trụ Chi Linh dùng thần thức rà quét một lần, nhíu mày nói: “Cô định phục chế lại toàn bộ số liệu của truyền tống trận từ Chân thế giới?"
Tần Quan gật đầu: “Chính xác”.
Vũ Trụ Chi Linh: “Cô thật sự có thể tạo ra thông đạo đến đó sao?"
Tần Quan: “Còn trong giai đoạn phân tích nên ta không dám chắc chắn, nhưng hy vọng vẫn là có”.
Vũ Trụ Chi Linh hạ giọng: “Vẫn là quá khó”.
Rồi nó lắc đầu: “Nghịch Duy Độ gần như là bất khả thi. Với thứ cho ta nói thẳng, nếu cô thật sự có khả năng đó thì là không cần làm ra những thứ này”.
Tần Quan lắc đầu: “Ta không đồng ý. Đường có xa, đi mãi sẽ tới; việc có khó, phải làm mới thành”.
Rồi nàng ta nhìn sang Thông Thiên Tháp: “Nếu ta không làm ra chúng, cho dù chúng ta có ngăn được Thần Linh thì hậu duệ chúng ta sau này vẫn sẽ mãi mãi ở thế bị động chịu đòn, không có năng lực đáp trả. Vậy nên có khó cách mấy đi nữa, ta cũng sẽ nghiên cứu ra cho bằng được, để cho vô vàn chúng sinh của vũ trụ Quan Huyên này sẽ có ngày bước ra khỏi nó”.
Diệp Huyên cười tán thánh: “Chí lí. Tuy rất khó nhưng chúng ta không làm thì sau này ai sẽ làm được?"
Tần Quan gật đầu: “Đúng vậy”.
Đoạn quay sang nở nụ cười tươi rói với hắn.
Ở khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627871/chuong-12176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.