Mọi người đều im lặng!
Tần Quan đang định bỏ tháp nhỏ vào trong túi vải, như nghĩ đến gì đó, nàng ta do dự rồi nhìn Diệp Huyên: “Cứ đưa cho ngươi trước vậy!”
Nói rồi, nàng ta đưa tháp nhỏ cho Diệp Huyên.
Diệp Huyên im lặng.
Cái này hình như vốn là của ta mà?
Lúc này, Tần Quan bỗng vui vẻ nói: “Có khoản tiền này, chúng ta có thể tạo ra nhiều vũ khí siêu cấp hơn rồi!”
Diệp Huyên cười nói: “Đúng vậy!”
Không thể không nói, lần này đúng là phát tài rồi!
Hắn và Tần Quan vốn dĩ rất thiếu tiền, bây giờ đã có được nhiều như vậy, thật sự quá thoải mái!
Lúc này, Khâm Thiên Đạo kia thấp giọng nói: “Ta nghĩ, các ngươi làm như vậy, Linh vũ trụ kia sẽ rất tức giận, nó sẽ giết chết các ngươi! Các ngươi thật sự không sợ nó chút nào sao?”
Tần Quan lắc đầu: “Không sợ!”
Khâm Thiên Đạo không hiểu: “Tại sao?”
Tần Quan nhìn Diệp Huyên: “Ngươi nói đi!”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi nói: “Ta lấy giúp muội muội ta!”
Khâm Thiên Đạo nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Nhân quả này, sợ rằng muội muội ngươi không gánh được đâu!”
Diệp Huyên gật đầu: “Đó là chuyện của nàng ta!”
Khâm Thiên Đạo lập tức nhíu mày: “Ngươi cũng quá nhẫn tâm rồi đó! Ngươi bẫy muội muội ngươi như vậy, ngươi…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627746/chuong-12133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.