Mà đúng lúc này, Diệp Huyên nơi xa mở bàn tay ra, chỉ thoáng chốc, ngàn vạn thanh kiếm Nhân Gian hội tụ trong lòng bàn tay hắn, tiếp theo, hắn lại biến mất khỏi nơi này!
Vèo!
Một thanh kiếm bỗng đâm lên tấm khiên trong tay cô gái đang lùi về phía sau kia!
Răng rắc!
Tấm khiên rạn nứt, sức mạnh to lớn đánh cô gái bay ra ngoài mấy vạn trượng, mà nàng ta vừa dừng lại, tấm khiên trong tay lập tức tan thành mảnh nhỏ, cùng lúc đó, một thanh kiếm dừng ngay giữa trán nàng ta!
Cô gái nhìn Diệp Huyên trước mặt: “Ta thua rồi!”
Diệp Huyên thu kiếm trong tay lại, sau đó đi đến bên cạnh Tần Quan, hắn nhìn kiếm Nhân Gian trong tay, khẽ nói: “Ta phát hiện, dường như không có kiếm Thanh Huyên, ta vẫn có thể đánh!”
Tần Quan cười nói: “Đúng vậy!”
Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng.
Không thể không nói, trận chiến này cũng khiến hắn hiểu được một chuyện, đó chính là, cho dù không dựa vào sắc bén của kiếm Thanh Huyên, Diệp Huyên hắn vẫn có thể đánh!
Tần Quan cười nói: “Về mặt Kiếm đạo, bây giờ ngươi đã tự tin hơn lúc trước rồi!”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”
Tần Quan nói: “Muốn vứt bỏ kiếm Thanh Huyên không?”
Diệp Huyên lập tức lắc đầu: “Không!”
Suốt cả chặng đường này, hắn đã thật sự có tình cảm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627737/chuong-12125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.