Rất nhanh, họ đã vào trong thành, vừa bước vào, Diệp Huyên đã nhíu mày, mùi máu tươi tanh tưởi ập vào mặt.
Hắn tất nhiên không sợ nhưng Tần Quan và Tiểu tinh linh hình như không chịu nổi. Vì thế hắn phất tay, kiếm ý bao phủ Tần Quan và Tiểu tinh linh.
Tiểu tinh linh đột nhiên nói: “Nơi này là Táng Thành, năm đó, các cường giả đại lục đều tụ tập lại cùng nhau chống lại linh vũ trụ, sau trận chiến ấy, toàn bộ cường giả đều chết trận, thế nên nơi này được gọi là Táng Thành, trận chiến cực thảm thiết!”
Tần Quan hỏi: “Nhóc con, khi ấy ngươi cũng đứng xem cuộc chiến à?”
Tiểu tinh linh gật đầu.
Diệp Huyên sửng sốt: “Ngươi sống lâu thế sao?”
Tiểu tinh linh nhếch môi: “Phải!”
Tần Quan có chút khó hiểu: “Vì sao linh vũ trụ không diệt ngươi?”
Tiểu tinh linh cười: “Lúc ấy ta không có sức uy hiếp đối với nó, hơn nữa ta cũng không hợp sức phản kháng nó nên nó không giết. Không chỉ ta, còn vài sinh linh thời không khác còn sống, chúng ta đều ở chung một thời không, nói nghiêm khắc hơn thì là nó coi chúng ta là đồng loại nên khi không có xung đột ích lợi, nó sẽ không ra tay với chúng ta!”
Diệp Huyên cười nói: “Hình như ngươi không thích nó lắm!”
Tiểu tinh linh gật đầu: “Trước kia nó luôn bắt nạt chúng ta, hư lắm!”
Diệp Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627681/chuong-12106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.