Tiểu tinh linh: “…”
Sau khi ba người đi vào cánh cổng sáng, một vùng sáng chợt lóe lên trước mắt, sau đó, ba người đã đến trước một vùng đất máu, bước chân vào vùng đất máu này, Diệp Huyên bỗng nhíu mày, nơi này không có sinh linh gì cả, mặt đất khô cằn, đỏ như máu, liếc mắt nhìn qua, rất ghê người.
Diệp Huyên nhíu mày: “Tiểu Tiểu, nơi này là?”
Tiểu tinh linh khẽ nói: “Nơi này là Táng Thổ!”
Diệp Huyên nhìn tiểu tinh linh: “Táng Thổ?”
Tiểu tinh linh gật đầu: “Nơi này, trước kia từng có cả chục tỷ sinh linh sụp đổ, chính là sau khi vũ trụ dựng lại, ngày đó, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất, không đúng, là máu tươi nhấn chìm cả mặt đất, cả chục tỷ năm nay, mặt đất vẫn còn màu đỏ máu không hề phai”.
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Chục tỷ năm thì sẽ luân hồi một lần?”
Tiểu tinh linh gật đầu: “Đúng!”
Diệp Huyên lại nói: “Hiện tại đã đến lúc rồi! Đúng không?”
“Ừ!”
Tiểu tinh linh nói: “Vốn dĩ, linh vũ trụ muốn nhân lúc những thần linh kia thức tỉnh thì dựng lại vũ trụ, nhưng sau này bị cô gái váy trắng ngăn cản, sau đó, cũng không quan tâm chuyện gì nữa, mỗi ngày chỉ nằm ngủ thôi!”
Tần Quan bỗng nói: “Lười nhác!”
Tiểu tinh lin nhìn Tần Quan, Tần Quan cười nói: “Có nghĩa là vò đã mẻ lại còn sứt!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627655/chuong-12098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.