Hư ảnh lắc đầu, không nói gì.
Diệp Huyên hỏi: “Rốt cuộc bọn chúng có lai lịch gì? Vì sao lại có Bất Tử Chi Thân?”
Chủ nhân bút Đại đạo cười: “Điều này ta không thể nói rõ với cậu được, ta chỉ có thể nói là thế giới của chúng và thế giới nơi này thực sự khác nhau, mà nói từ đẳng cấp thế giới thì thế giới của chúng cũng cao hơn thế giới của chúng ta. Nhưng chúng là thế giới thật, nơi đây cũng là thế giới thật, không có cái gọi là thật và ảo. Đương nhiên trong mắt chúng, bọn chúng là thế giới thật, ở đây là thế giới ảo! Dù sao đúng là tri thức của thế giới đó vượt xa thế giới này của chúng ta”.
Diệp Huyên trầm giọng hỏi tiếp: “Phải làm sao mới có thể giết được chúng? Nếu như không sử dụng kiếm của ta?”
Chủ nhân bút Đại đạo cười: “Đây là điều cậu phải suy nghĩ”.
Diệp Huyên nhìn chằm chầm chủ nhân bút Đại đạo: “Khi xưa ông từng giúp vũ trụ này, vì sao bây giờ lại không giúp nữa?”
Chủ nhân bút Đại đạo cười: “Chẳng phải bây giờ có cậu đấy sao?”
Diệp Huyên không nói nên lời.
Chết tiệt!
Lão tử đến để gánh tội à!
Chủ nhân bút Đại đạo khẽ mỉm cười: “Ta thấy cậu thế này là muốn phá thần đúng không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng”.
Chủ nhân bút Đại đạo gật đầu: “Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627545/chuong-12055.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.