Nguyên Hư Thần Đế gật đầu: “Trận chiến năm ấy có hai chiến trường, đó là một, nơi này là hai. Hai phe chúng ta quyết chiến ở nơi đó, vốn tưởng có thể đi vào Chân Thế Giới để tiêu diệt chúng tận gốc, nào ngờ...”
Ông ta dừng lại tại đây, khe khẽ lắc đầu.
Trận chiến đó là lần phản công đầu tiên, cuối cùng và duy nhất.
Từ đó về sau, Hư Thế Giới chỉ biết bị động phòng thủ trước Chân Thế Giới.
Nếu không có chủ nhân bút Đại đạo ra tay, e rằng bọn họ đã tiêu đời.
Nhưng cho dù vậy, họ cũng chỉ có thể phong ấn Thần Linh chứ không thể hoàn toàn giết chết.
Bỗng Tần Quan hỏi Diệp Huyên: “Muốn phản công không?"
Diệp Huyên thoáng im lặng rồi ngẩng đầu nhìn vào tinh không: “Phản công!"
Nguyên Hư Thần Đế nhìn hắn: “Chỉ với bây nhiêu đây?"
Hắn gật đầu: “Chỉ cần bấy nhiêu thôi! Đập bỏ mẹ chúng nó!"
Nói rồi hắn giẫm mạnh chân phải, hóa thành kiếm quang phóng lên.
Những người còn lại sôi nổi theo sau.
Phản công!
Diệp Huyên cũng không thích bị động, hắn thích chủ động.
Dưới sự dẫn đường của Nguyên Hư Thần Đế, mọi người đi tới một khoảng hư không vụn vỡ, trong hư không này, loáng thoáng còn có thể nhìn thấy dấu vết đại chiến.
Nguyên Hư Thần Đế nhìn xung quanh với vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627461/chuong-12034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.