Diệp Huyên mỉm cười: “Đi đến đây rồi, ta cũng đâu thể nào cứ dựa dẫm mãi chứ hả?"
Vô Biên Chủ không nói gì.
Thật ra Diệp Huyên bây giờ đã rất mạnh rồi.
Tiếc rằng ai cũng so sánh hắn với Tam Kiếm, mà cho dù đem ra bất kỳ ai thì cũng không bằng ba người kia.
Cho dù là người có khí vận Thiên Mệnh như Diệp Huyên.
Đừng nói chi hắn, ngay cả người thiên mệnh đời trước - Kiếm Chủ áo xanh - so với hai người còn lại cũng đã thua kém không ít rồi.
Mà Vô Biên Chủ biết mục tiêu cuối cùng của Diệp Huyên là đạt đến đẳng cấp ngang hàng, thậm chí là vượt qua Tam Kiếm.
Nhưng mà...
Điều này vô cùng khó!
Ông ta cũng là thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt trong yêu nghiệt, nhưng chỉ cần nghĩ đến cô gái váy trắng kia là đã tuyệt vọng.
Phải làm sao để vượt qua?
Nàng ấy đã là siêu ngoại hạng rồi!
Thiên tài hay yêu nghiệt gì đứng trước nàng cũng chỉ là phế vật.
Diệp Huyên chợt cười: “Giờ ta lại cảm thấy ta mạnh phết!"
Vô Biên Chủ cười: “Đúng là khác xưa rất nhiều”.
Diệp Huyên: “Vô Biên, ông nói xem hai người thiên mệnh chúng ta thắng được trận này không?"
Vô Biên Chủ im lặng một hồi mới đáp: “Đừng lôi ta vào được không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627313/chuong-11979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.