Nghe vậy, ánh mắt mọi người đều nhìn vào kiếm của cô gái áo trắng.
Diệp Huyên có phần không hiểu: “Thanh Nhi, kiếm của nàng ta là?”
Thanh Nhi váy trắng bình tĩnh nói: “Cũng giống như bọn họ, đều ẩn chứa một loại pháp tắc thần bí chưa biết bên trong!”
Pháp tắc thần bí!
Diệp Huyên nhìn cô gái áo trắng, lúc này, cô gái áo trắng và Diệp Thanh Thanh đã tách ra, hai người đều không xuất thêm chiêu kiếm nào.
Mà hiện tại, hai bên cũng hình thành thế giằng co trong sân!
Lúc này, người đàn ông song đồng linh hồn khôi phục lại ở phía xa kia bỗng lên tiếng: “Các ngươi không phải người của thần điện Hư Chân!”
Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Tất nhiên không phải… Đương niên, chuyện này không quan trọng, quan trọng là, các ngươi không phải nhìn thấy ta là không vui sao?”
Người đàn ông song đồng nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ngươi chính là Kháo Sơn Vương trong lời Tội Vương kia!”
Kháo Sơn Vương!
Diệp Huyên đen mặt!
Người đàn ông song đồng nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Vốn dĩ muốn đi tìm ngươi, không ngờ ngươi lại chủ động tìm đến, nếu đã như vậy, bây giờ cứ giải quyết ngươi thôi!”
“Vậy sao?”
Lúc này, Đồ ở bên cạnh bỗng chầm chậm bước ra, nàng ấy nhìn người đàn ông song đồng, xòe tay, kiếm Thanh Huyên bỗng bay vào trong tay nàng ấy, khẽ cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627227/chuong-11943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.