Lúc này, Diệp Thanh Thanh bỗng nhìn Lý Mạc: “Nơi nào còn có khu phong ấn nữa?”
Lý Mạc do dự chốc lát rồi nói: “Theo ta biết, cách mấy nghìn dặm phía trước, còn có một khu phong ấn!”
Diệp Thanh Thanh gật đầu: “Dẫn đường!”
Lý Mạc vội gật đầu: “Được!”
Dưới sự dẫn dắt của Lý Mạc, ba người đi về phía chân trời xa xôi!
Lúc này, thái độ của Lý Mạc đã chuyển sang tôn kính.
Trên đường, Diệp Thanh Thanh bỗng hỏi: “Ca ca, trước lúc ta rời đi, ta giúp huynh giải trừ trạng thái cực hạn của kiếm này!”
Diệp Huyên do dự chốc lát sau đó nói: “Nha đầu, thật ra, tự ta cũng có thể rồi!”
Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Huyên, gật đầu: “Ta tin huynh, thật đó!”
Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ, muội đây là tin sao? Muội xem ca ca muội là kẻ ngốc sao?
Đau đầu thật!
Diệp Thanh Thanh mỉm cười: “Ca ca, đừng quan tâm nhiều như vậy, làm là xong việc thôi!”
Diệp Huyên lắc đầu cười, tính khí nha đầu này... Không phải nóng nảy bình thường! Nhưng, hắn thích!
Rất nhanh sau đó, dựa vào Lý Mạc dẫn đường, ba người đã đến trước một hẻm núi lớn, Diệp Huyên nhìn trong hẻm núi, sau trong hẻm núi có một cái giếng, xung quanh giếng cũng có đủ các loại bùa chú kỳ dị kinh khủng.
Diệp Huyên nhìn những phù chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627221/chuong-11937.html