Rầm!
Lúc này, lại một tiếng nổ vang lên, bấy giờ, Diệp Huyên và An Lan Tú liên tục lùi về sau, hai người vừa lùi, đã lùi thẳng đến bên ngoài cấm địa Hư Chân.
Diệp Huyên nhìn kiếm Thanh Huyên đang rung chuyển trong tay, chỉ im lặng.
Người khổng lồ đầu trâu này quá mạnh!
Diệp Huyên quay đầu nhìn An Lan Tú, An Lan Tú bình tĩnh nói: “Vào tháp!”
Vào tháp!
Hai người lập tức đi vào tháp nhỏ.
Lúc này, Tiểu Bút khẽ nói: “Tháp nhỏ cuối cùng cũng có giá trị rồi!”
Tiểu Tháp: “…”
Hiện tại, Diệp Huyên cũng xem như thực sự để tâm vào chuyện tu luyện rồi.
Chuyện của thư viện, coi như hắn đã hoàn toàn buông tay rôi!
Bởi vì thư viện đã vào guồng hoạt động, ít nhất một thời gian dài trong tương lai cũng sẽ không xảy ra đại loạn.
Tu luyện bao nhiêu năm tháng, chớp mắt nghìn năm đã qua.
Lần này, sau khi Diệp Huyên và An Lan Tú xuất hiện lần nữa thì Diệp Huyên trông có phần tang thương hơn.
Mà thế giới bên ngoài, chẳng qua chỉ mới trôi qua một trăm ngày!
Diệp Huyên nhìn An Lan Tú bên cạnh, An Lan Tú bình tĩnh nói: “Đi!”
Hai người đồng thời biến mất, khi xuất hiện lại, thì đã đến cấm địa Hư Chân!
Nhìn thấy Diệp Huyên và An Lan Tú,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2627128/chuong-11897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.