Ý chí!
Diệp Huyên chậm rãi nhắm mắt lại, định dùng ý chỉ của mình chống lại nó. Nhưng lúc này, trong đầu hắn lại xuất hiện một suy nghĩ!
Không thể chống lại nó!
Diệp Huyên cảm nhận được suy nghĩ ấy thì lập tức sửng sốt!
Không thể chống lại nó?
Chính mình thế mà lại nảy ra cái suy nghĩ ấy trong đầu!
Giờ phút này, Diệp Huyên bỗng cảm thấy hơi hoang đường, đương nhiên, còn có chút hoảng sợ!
Đúng vậy, là hoảng sợ!
Hoảng sợ tại sao mình lại sinh ra cái suy nghĩ như vậy trong đầu!
Bên kia, Hoang Lâm nhìn Diệp Huyên dưới hố sâu hỏi: "Ngươi không sợ đạo tâm của hắn sụp đổ luôn hả?"
Vô Biên Chủ bình tĩnh đáp: "Nếu đạo tâm của hắn sụp, trực tiếp chọn cách nằm thắng thì cũng chẳng phải chuyện xấu gì!"
Hoang Lâm nhìn về phía Vô Biên Chủ, ông ta nhàn nhạt nói: "Hắn cần phải thay đổi một chút, không thì sẽ chẳng bao giờ biết thiếu sót của mình!"
Hoang Lâm gật đầu: "Ý chí của tên đó khá yếu kém, muốn qua được cửa này... e rằng sẽ không dễ dàng như vậy!"
Vô Biên Chủ khẽ nói: "Xem ý trời đi!"
Dưới hố sâu, Diệp Huyên vẫn bị luồng ý chí kia hoàn toàn đè chặt. Mà lúc này, hắn đã chìm trong sự hoài nghi bản thân!
Hóa ra, ý chí của mình yếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626984/chuong-11844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.