Nói xong, ông ta cầm lấy rồi ăn luôn, sau đó ngồi xếp bằng lại bắt đầu chữa thương.
Diệp Huyên quan sát người đàn ông này một chút rồi hỏi: "Ông đến từ phía dưới hả?"
Người đàn ông gật đầu: "Không phải".
Diệp Huyên và Vô Biên nhìn nhau, hai người đều thấy hơi khiếp sợ!
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Ông xuống từ thế giới Hư Chân?"
Người đàn ông gật đầu: "Đúng vậy".
Diệp Huyên hơi nghi hoặc: "Không có chuyện gì thì ông chạy xuống làm gì?"
Người đàn ông trầm giọng nói: "Giết đến điên rồi! Người phụ nữ kia giết đến điên rồi! Ta thoát thân chạy xuống đây!"
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: "Giết đến điên? Người phụ nữ?"
Người đàn ông gật đầu, trong mắt tràn đầy hoảng sợ: "Là một người phụ nữ cầm kiếm, nàng ta chém giết lung tung ở thế giới Hư Chân, mẹ kiếp, cứ như bị điên rồi vậy..."
Vô Biên đột nhiên hỏi: "Có phải nàng ta mặc váy trắng không?"
Người đàn ông vội vàng gật đầu: "Đúng đúng..."
Nói đến đây, ông ta nhìn Vô Biên: "Ngươi biết nàng à?"
Vô Biên liếc mắt nhìn Diệp Huyên: "Hắn biết".
Người đàn ông nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên do dự một lúc rồi nói: "Đúng là có biết".
Người đàn ông trầm giọng nói: "Bây giờ thế giới Hư Chân sắp loạn rồi. Số ta hên, thừa dịp lúc Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626939/chuong-11822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.