Diệp Huyên nhìn ông ta: “Làm gì?”
Vô Biên Chủ cười: “Đề phòng thế làm gì? Ta có thể có ý đồ xấu gì được?”
Diệp Huyên bảo: “Vô Biên, có chuyện gì thì ông cứ nói đi”.
Vô Biên Chủ cười hỏi: “Chẳng phải ngươi có Tiểu Tháp sao? Có thể cho ta mượn vài ngày để dùng được không?”
Diệp Huyên chớp mắt: “Ông muốn dùng Tiểu Tháp?”
Vô Biên Chủ gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Huyên hơi khó hiểu: “Vì sao?”
Vô Biên Chủ nhàn nhạt nói: “Tu luyện chứ sao”.
Diệp Huyên cười: “Vô Biên, không phải ông ghét nhất là bật hack sao?”
Vô Biên Chủ lắc đầu: “Đó là trước đây. Bây giờ ta không ghét nữa rồi”.
Diệp Huyên không nói nên lời.
Vô Biên Chủ nói tiếp: “Người bảo vệ đó vẫn chưa phải người mạnh nhất ở đây”.
Nghe vậy, Diệp Huyên hơi nhíu mày: “Chưa phải người mạnh nhất ở đây?”
Vô Biên Chủ gật đầu: “Người mạnh nhất là Tộc trưởng Thái Sơ Thần tộc và Đại tế sư của họ, còn cả Thái Sơ Thần Thụ kia nữa”.
Diệp Huyên im lặng.
Như vậy muốn Thái Sơ Thần tộc thuần phục có vẻ là hơi khó.
Vô Biên Chủ nói: “Sở dĩ vừa nãy ta không dốc hết sức lực là vì đề phòng ba thế lực này”.
Diệp Huyên nhìn Vô Biên Chủ: “Ta cảm thấy ông đã dốc hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626929/chuong-11814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.