Mà khi gã vừa dừng lại, trường mâu màu vàng trong tay đã nứt lìa.
Thấy vậy, Vô Biên Chủ bật cười ha hả: “Diệp thiếu, cuối cùng ta cũng biết vì sao ngươi lại thích bật hack rồi. Thật sự quá đã, ha ha ha!”
Diệp Huyên không nói nên lời.
Phía xa, Vô Biên Chủ lại lao về phía người bảo vệ.
Phập!
Thời không lập tức bị phá vỡ trong nháy mắt như đậu phụ dưới kiếm Thanh Huyên.
Ở phía đối diện Vô Biên Chủ, người bảo vệ từ từ nhắm mắt lại, khi kiếm của Vô Biên Chủ tới trước mặt, gã chợt mở mắt ra, trong hai mắt có mấy chục vạn kim quang bắn ra.
Bùm!
Thoáng chốc, Vô Biên Chủ bị đẩy lùi mấy nghìn trượng.
Mà thời không trong mấy vạn trượng này cũng bị mấy chục vạn kim quang này phá tan thành hư vô.
Sau khi dừng lại, Vô Biên Chủ chỉ kiếm về phía người bảo vệ với vẻ mặt hơi nghiêm nghị.
Người bảo vệ giơ trường mâu trong tay phải lên trời, bỗng chốc một luồng kim quang rơi trên trường mâu, trong nháy mắt, trường mâu bình thường trở lại.
Thấy cảnh này, Vô Biên Chủ và Diệp Huyên đều sững sờ.
Hành động này là sao?
Mà lúc này, một luồng kim quang như tia chớp đột nhiên từ trên trời giáng xuống, rơi trên trường mâu trong tay người bảo vệ.
Bùm!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626918/chuong-11812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.