Hắn cũng không xem Tiên Bảo Các là người ngoài!
Ứng Thanh gật đầu: “Ta biết rồi!”
Tuy bây giờ nàng ta quản lý Tiên Bảo Các, nhưng nàng ta biết, Tiên Bảo Các là của Diệp Huyên và Tần Quan. Có thể nói, lệnh của Diệp Huyên còn có tác dụng hơn của nàng ta, tất cả mọi người ở Tiên Bảo Các đều xem Diệp Huyên như một nửa chủ nhân.
Quan hệ của Diệp thiếu này và Các chủ vừa nhìn đã thấy không bình thường!
Diệp Huyên gật đầu: “Giải tán!”
Mọi người đứng dậy rời đi!
Lúc này, Khương Cửu đột nhiên đi tới trước mặt Diệp Huyên, nàng ấy cười nói: “Có mệt không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Có chứ!”
Khương Cửu cười: “Ta cho ngươi một ngạc nhiên!”
Diệp Huyên sửng sốt, đang muốn hỏi là gì thì Khương Cửu đã xoay người rời đi.
Diệp Huyên nhíu mày, hắn đột nhiên quay đầu nhìn lại, cách đó không xa xuất hiện một cô gái, cô gái mặc bộ váy trắng như tuyết không dính một hạt bụi, tóc tựa như suối, nét đẹp lạnh lùng cao quý.
An Lan Tú!
Nhìn thấy An Lan Tú, Diệp Huyên sửng sốt.
An Lan Tú khẽ mỉm cười.
Diệp Huyên vội đi tới trước mặt An Lan Tú, hắn không chút kiêng dè ôm lấy nàng.
Không nói một lời, chỉ nhẹ nhàng ôm như thế!
Thân thể An Lan Tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626850/chuong-11781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.