Diệp Huyên hạ giọng: “Có phải huynh có thù oán gì với nó không vậy?"
Tiểu Bút im lặng.
Diệp Huyên cũng cạn lời. Cây bút này chắc chắn có mâu thuẫn với Quy Khư Chi Linh này, bằng không đã chẳng xúi hắn gọi người đến!
Mà nếu gọi đến thì sợ rằng Quy Khư Chi Địa sẽ thành bình địa ngay.
Tiểu Bút: “Nhưng nó thiếu đòn thật mà! Cậu không đánh là nó không nghe đâu!"
Diệp Huyên lại xuất hiện ở trước Quy Khư Chi Địa, gọi kiếm Thanh Huyên và đạo ấn xuất hiện: “Đi theo ta, bằng không ta sẽ gọi người đến. Ngươi hẳn cũng biết ta là ai nên ta cam đoan, để ta gọi người đến thì ngươi chỉ có nước tàn phế thôi”.
Quy Khư Chi Linh im lìm.
Diệp Huyên nheo mắt: “Vậy thì ngươi đi mà nói với muội muội ta”.
Kiếm Thanh Huyên trong tay hắn run lên.
Chỉ thấy ngôi đại điện kia chấn động rồi hóa thành một tia sáng chui vào Tiểu Tháp.
Người đàn ông thấy vậy thì dại ra.
Trời mẹ!
Quy Khư Chi Linh mà cũng biết sợ cơ?!
Chung sống bao năm qua, sao ông ta lại không biết tính khí của thứ này ngang ngược đến đâu.
Vậy mà bây giờ lại chịu cúi đầu?
Diệp Huyên quay qua hỏi ông ta: “Tên gì?"
Người đàn ông chần chừ: “Lâm Chấn”.
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626790/chuong-11757.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.