Tiểu Bút im lặng một lát rồi bảo: “Không phải cậu lợi hại, là muội muội của cậu lợi hại, vì nàng ấy nên không ai có thể nhìn thấy được tương lai của cậu, bao gồm của vũ trụ mà cậu đang ở này”.
Mặt Diệp Huyên lập tức tối sầm.
Tiểu Bút chần chừ vài giây rồi nói thêm: “Đương nhiên cậu cũng rất lợi hại”.
Diệp Huyên bình tĩnh hỏi: “Lợi hại chỗ nào?”
Tiểu Bút đáp: “Chỗ dựa lợi hại”.
Diệp Huyên gật đầu: “Nói hay lắm, lần sau đừng nói nữa”.
Tiểu Bút: “…”
Diệp Huyên không ở lại hố đen tuế nguyệt lâu mà đi thẳng tới cuối tuế nguyệt vũ trụ Huyền Kỷ hiện tại, chẳng mấy chốc hắn đã đi qua hố đen tuế nguyệt, tới một tinh không.
Diệp Huyên nhìn chung quanh, tinh không nơi đây yên lặng như tờ.
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Vũ trụ Huyền Kỷ”.
Đúng lúc này, một hơi thở cường đại bất chợt xuất hiện ở trước mặt hắn cách đó không xa.
Diệp Huyên phất tay áo.
Ầm!
Thời không vỡ vụn, sau đó một ông lão xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.
Ông lão nhìn Diệp Huyên chằm chằm, kinh hãi nói: “Ngươi… Ngươi là ai?”
Diệp Huyên nhìn ông lão: “Ông là Thiên Đạo?”
Ông lão gật đầu: “Phải! Phải…”
Diệp Huyên xoè tay ra, đạo ấn xuất hiện trước chân mày hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626695/chuong-11725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.