Diệp Huyên gật đầu: “Thật!”
Đại Sơn kích động nói: “Diệp thiếu… Khi nãy ta… ta nói chuyện hơi lớn tiếng, Diệp thiếu, xin lỗi, ta xin lỗi, ta xin chân thành xin lỗi!”
Diệp Huyên cười đáp: “Không sao!”
Dứt lời, hắn cười nói với Thiên Kiếp: “Thiên Kiếp huynh, phối hợp với Đại Sơn huynh đệ này một chút đi, cảm ơn!”
Thiên Kiếp ở chân trời đáp: “Được thôi!”
Diệp Huyên nhìn về phía Đại Sơn: “Đi đi!”
Đại Sơn kích động nói: “Được! Được!”
Dứt lời, ông ta đi sang một bên, sau đó ngồi xếp bằng xuống, ông ta ngẩng đầu nhìn Thiên Kiếp nơi chân trời, lúc này, trong mắt ông ta không còn nỗi sợ hãi trước đây nữa, đa phần chỉ có hưng phấn mà thôi!
Như nghĩ đến điều gì, ông ta đột nhiên nhìn Diệp Huyên phía xa, ông ta chợt cảm thấy hơi hối lỗi vì suy nghĩ của mình khi nãy!
Một chàng trai trẻ ưu tú và chất phác biết bao!
Thiên Kiếp nhanh chóng đánh lôi điện xuống, uy lực của lôi điện cũng không lớn lắm, vẫn trong phạm vi chịu đựng của Đại Sơn!
Đại Sơn chậm rãi nhắm mắt, mặc cho Lôi Điện đánh lên người mình.
Oanh!
Thân thể Đại Sơn không ngừng run rẩy, một năng lượng lôi điện đáng sợ tản ra quanh người ông ta!
Trên mặt Đại Sơn nhất thời lộ vẻ tham lam!
Cảm giác này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626640/chuong-11709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.