Để tu luyện.
Diệp Huyên đã bị "khích" rồi.
Hắn bây giờ mới nhận ra mình yếu ớt đến thế nào, hoàn toàn không đủ cho cường giả cao cấp của vũ trụ này nhét kẽ răng.
Bất kỳ ai ở thời không Linh Độ cũng có thể dễ dàng nghiền nát hắn trong giây lát.
Yếu quá yếu!
Hắn cũng ý thức được rằng mình bây giờ muốn đến thời không Hư Chân căn bản là chuyện viển vông.
Hắn ngồi xếp bằng trong thời không Tuế Nguyệt, hai tay nâng hờ, thu hút một lượng Tuế Nguyệt Chi Lực vô tận về phía mình.
Chợt giọng Tiểu Bút vang lên: “Chỉ tu luyện mỗi mình nó thì không đủ đâu!"
Diệp Huyên hỏi lại: “Vậy phải làm sao?"
Tiểu Tháp đáp sau một hồi im lặng: “Người còn phải luyện thêm cả Nhân Quả Chi Lực nữa”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Nhân Quả Chi Lực?"
Tiểu Tháp: “Là sức mạnh nằm trong thời không Nhân Quả, mạnh hơn Tuế Nguyệt Chi Lực rất nhiều!"
Diệp Huyên: “Nói như vậy là ta phải đi đến đó ư?"
Tiểu Tháp: “Đúng, nhưng bây giờ còn chưa được đâu”.
Diệp Huyên khó hiểu: “Vì sao?"
Tiểu Tháp không đáp.
Diệp Huyên lại càng nghi ngờ: “Nói đi chứ”.
Tiểu Tháp: “Người bây giờ... hơi yếu”.
Diệp Huyên lập tức đen mặt.
Tiểu Tháp: “Người vẫn nên gấp thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626622/chuong-11695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.