Diệp Huyên chỉ vào cây cầu: “Nói cho ta nghe về nó đi!”
Hải Yêu do dự một lát rồi nói: “Đây là cầu tàn, năm đó do một vị đại lão dùng Mật Tinh trong truyền thuyết chế tạo, bất kỳ Hải Yêu nào của Hải Yêu tộc cũng không thể tới gần nơi này, cho nên, ngươi muốn đi qua, chỉ có thể dựa vào chính mình!”
Mật Tinh!
Diệp Huyên nheo mắt lại, hắn nhìn về phía cây cầu kia, cây cầu dài không thấy tận cùng, mà toàn bộ đều được chế tạo bằng Mật Tinh!
Mẹ nó giàu quá rồi!
Lúc này, Hải Yêu đột nhiên nói: “Ngươi cẩn thận chút!”
Nói xong, hắn ta xoay người muốn rời đi.
Diệp Huyên chợt nói: “Cây cầu này có nguy hiểm gì không?”
Hải Yêu nhìn Diệp Huyên: “Ngươi cảm thấy thế nào?”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Với thực lực của ta mà cũng có nguy hiểm?”
Hải Yêu hơi do dự, sau đó nói: “Ngươi cảm thấy ngươi rất mạnh sao?”
Diệp Huyên nhìn về phía Hải Yêu: “Không mạnh sao?”
Hải Yêu im lặng chốc lát rồi nói: “Ảo tưởng này của ngươi kéo dài bao lâu rồi?”
Diệp Huyên: “…”
Hải Yêu nhìn Diệp Huyên: “Bảo trọng!”
Nói xong, hắn ta quay người nhảy vào trong nước biển, trong chớp mắt đã biến mất không thấy đâu nữa!
Tại chỗ, Diệp Huyên im lặng một lát, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626505/chuong-11644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.