Ông lão áo xám cả giận nói: “Ngươi điên rồi sao? Đây chính là Diệp thiếu!”
Ông lão bình tĩnh nói: “Ta sợ quá cơ!”
Ông lão áo xám không thể kìm nén được cơn giận: “Chưa nghe qua Vua Dựa Dẫm?”
Nghe vậy, sắc mặt ông lão lập tức thay đổi: “Mẹ kiếp... Ngươi là Vua Dựa Dẫm... Mẹ kiếp...”
Diệp Huyên: “...”
...
Vua Dựa Dẫm?
Đám Diệp Huyên ngơ ngác!
Mẹ nó!
Đúng là á đù mà!
Giờ phút này, ông lão Đạo Môn kia cũng muốn xụi lơ!
Đương nhiên là ông ta có nghe qua Vua Dựa Dẫm, giờ trong Đạo Môn ai mà không biết cô gái váy trắng đến cả chủ nhân bút Đại Đạo cũng chẳng thèm coi ra gì?
Diệp Huyên thành lập thư viện Quan Huyên, xây dựng trật tự mới, Đạo Môn cũng không phải không biết mà là không dám ngó ngàng đến!
Dám nhúng tay vào đều đã đi chầu ông bà hết rồi!
Vì thế, giờ Đạo Môn hoàn toàn là mắt nhắm mắt mở trước mọi việc làm của Diệp Huyên!
Đáng sợ nhất là, hiện nay Diệp Huyên còn có được đạo ấn!
Rất nhiều cao thủ trong Đạo Môn cũng biết đạo ấn lại xuất hiện, ít nhất thì Đạo Môn ở nơi này là biết.
Kẻ tạo phản lại có được đạo ấn, hành động ấy đến cả họ cũng ngơ ngác!
Đương nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626480/chuong-11635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.