Diệp Huyên nhìn kỹ bức tượng, như lời Tín công chúa nói, nguyên liệu này quả thật rất đặc biệt, nếu dùng để tạo giáp gì đó, chắc chắn là đỉnh cao!
Diệp Huyên bỗng nói: “Tín công chúa, bức tượng này ngươi có cần không?”
Tín công chúa nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Diệp công tử muốn sao?”
Diệp Huyên cười nói: “Nếu là bình thường, chắc chắn là ta muốn, nhưng… Di tích này cũng không phải do ta phát hiện, hơn nữa, ta lại không bỏ công, thực sự cũng rất ngại.”
Tín công chúa khẽ cười, đang định nói thì ngay lúc này, chân trời phía xa bỗng truyền đến hơi thở mạnh mẽ!
Tín công chúa quay đầu nhìn, sau đó cười nói: “Người của Tân Nguyệt Giáo đến rồi!”
Diệp Huyên nhìn bầu trời, lúc này, một thanh niên bỗng đi xuống!
Thanh niên nhìn Diệp Huyên, sau đó đi đến trước mặt Tín công chúa: “Tín điện hạ!”
Tín công chúa cười nói: “Việt công tử, trước tiên cứ thăm dò di tích, còn về ân oán giữa các ngươi và Diệp công tử, sau khi đi ra rồi tự giải quyết, có được không?”
Thanh niên gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên khẽ cười, không nói gì.
Tín công chúa nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Diệp công tử, tuy Mật Tinh này tốt, nhưng ta tin, trong di tích Mạt Pháp, sẽ có thứ tốt hơn!”
Nói xong, nàng ta đi về phía xa.
Việt công tử lập tức đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626442/chuong-11621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.