Cô gái đeo mặt nạ nhìn Diệp Huyên: "Ngươi là người của Đạo Môn!"
Diệp Huyên im lặng.
Cô gái đeo mặt nạ bình tĩnh nói: "Hơn nữa ngươi còn có cách để khởi động Đạo Kính này, đúng không?"
Diệp Huyên lắc đầu: "Không có".
Cô gái đeo mặt nạ nhíu mày lại.
Diệp Huyên lạnh lùng nói: "Cô nương, cô cứ như đang tra hỏi phạm nhân vậy! Cô có nghĩ đến việc đổi cách nói chuyện khác không?"
Cô gái đeo mặt nạ im lặng một lát rồi hỏi: "Ngươi không phải người của Đạo Môn?"
Diệp Huyên liếc mắt nhìn cô gái đeo mặt nạ: "Không phải".
Cô gái đeo mặt nạ nhíu mày lại.
Diệp Huyên cười nói: "Cô nương, cô là người của Đạo Môn à?"
Cô gái đeo mặt nạ bình tĩnh đáp: "Đúng vậy".
Đến lượt Diệp Huyên nhíu mày, hắn quan sát cô gái một chút rồi hỏi: "Không phải Đạo Môn đã bị diệt rồi sao?"
Cô gái đeo mặt nạ không nói gì.
Diệp Huyên có chút ngạc nhiên: "Cô nương..."
Cô gái đeo mặt nạ đột nhiên nói: "Nếu ngươi là người của Đạo Môn thì đi với ta đến một chỗ, còn không thì chúng ta coi như chưa từng gặp".
Nói xong, nàng ta liền xoay người rời đi.
Diệp Huyên đứng tại chỗ nói thầm trong lòng: "Tiểu Bút, nàng ta có tu luyện tâm pháp Đạo Môn không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626267/chuong-11552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.