Ông lão tức giận: “Chủ nhân bút Đại đạo sống chết thế nào còn không rõ, ngươi… ngươi đừng hòng lừa lão phu. Thanh niên, lão phu nói cho ngươi nghe, lão phu trải đời hơn ngươi nhiều, ngươi đừng hòng giở trò với lão phu”.
Mặt Diệp Huyên lập tức tối sầm.
Ông lão xua tay mất kiên nhẫn: “Ngươi mau đi đi, nếu không lão phu sẽ mở đại trận hộ tông đấy. Ta nói cho ngươi biết, đại trận hộ tông do chủ nhân bút Đại đạo - tổ tiên của chúng ta đích thân bài bố, nếu mở nó, dù là Cổ Thần cũng không chống lại được, ngươi đừng tự mắc sai lầm”.
Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Ông nói như vậy làm ta lại muốn xem xem thế nào đấy”.
Ông lão trầm giọng bảo: “Công tử à, chúng ta không thù không oán mà?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng”.
Ông lão hạ giọng bảo: “Nếu đã không thù không oán thì sao ngươi phải tới gây sự với chúng ta? Ngươi nhìn đi, bây giờ Đạo Môn của ta đã lánh đời rồi, chúng ta không còn nhúng tay vào tranh chấp thế tục nữa…”
Diệp Huyên chợt xoè tay, bút Đại đạo xuất hiện trong tay hắn: “Ông có biết cây bút này không?”
Ông lão nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Có phải ngươi muốn nói đây là bút Đại đạo không?”
Diệp Huyên hạ giọng: “Đúng là bút Đại đạo”.
Ông lão rất tức giận, nhìn Diệp Huyên đăm đăm: “Ngươi lấy bừa một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626228/chuong-11534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.