Diệp Huyên hỏi: “Lợi hại lắm à?”
Đồ cười nói: “Rất phù hợp với huynh bây giờ!”
Diệp Huyên chớp mắt, sau đó quay đầu nhìn về phía Cung chủ bên cạnh, Cung chủ im lặng không nói một lời.
Diệp Huyên cười nói: “Cô nương yên tâm, ta không phải giặc cướp, sẽ không cướp nó đi đâu!”
Cung chủ gật đầu: “Thế thì được!”
Đồ lắc đầu: “Đạo Cung không mở quyển sách này ra được!”
Dứt lời, nàng ấy nhìn về phía Cung chủ: “Ta nói có đúng không?”
Cung chủ gật đầu: “Phải!”
Không mở ra được!
Diệp Huyên nhíu mày, hắn chậm rãi đi tới trước quyển Vũ Trụ Thư kia, muốn thử một chút, nhưng lúc này, Đồ lại ngăn cản hắn.
Đồ cười nói: “Huynh có thể thương lượng với cô nương này!”
Thương lượng!
Diệp Huyên chớp mắt: “Ta có thể mở nó ra sao?”
Đồ cười đáp: “Chắc là có thể!”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó quay đầu nhìn Cung chủ bên cạnh: “Cung chủ, đến tận bây giờ, đã có ai mở quyển sách này được chưa?”
Cung chủ nhìn Diệp Huyên: “Chưa từng!”
Diệp Huyên cười nói: “Nếu ta có thể mở, thì có thể chia sẻ không?”
Cung chủ im lặng!
Chia sẻ!
Thật ra thì nàng ta không muốn lắm, vì đây là lá bài tẩy của Đạo Cung, tuỳ tiện đưa cho người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626132/chuong-11503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.