Diệp Huyên cười: “Ta biết rồi”.
Đồ: “Vậy huynh tu luyện cho tốt đi”.
Diệp Huyên gật đầu, lại mở tay ra, tiếp tục gấp siêu thời không.
Dưới nỗ lực không ngừng nghỉ này, động tác của hắn ngày càng thành thạo.
Một ngày nọ, hắn đang tu luyện thì chợt nhíu mày, sau đó thoắt cái biến mất.
Thư viện Quan Huyên.
Thấy Diệp Huyên xuất hiện, Lý Bán Tri chỉ về phía chân trời: “Có người đến tìm ngươi đấy!"
Hắn ngẩng đầu nhìn theo, thấy một Người đàn ông và một Lão già đứng đó. Người đàn ông đeo mặt nạ nên không thấy mặt mũi.
Diệp Huyên khẽ cau mày rồi trực tiếp xuất hiện trước mặt họ: “Hai vị là ai?”
Gã quan sát hắn một hồi, cười hỏi: “Ngươi chính là Diệp Huyên, Viện trưởng thư viện Quan Huyên?"
Hắn gật đầu: “Phải”.
Người đàn ông: “Có ngươi bỏ ra hai tỷ Bà Sa Tinh để giết ngươi đấy”.
Diệp Huyên: “Chân Yêu tộc sao?"
Dù sao thì chỉ có bọn này là đang có thù oán với hắn.
Người đàn ông cười: “Chính xác”.
Diệp Huyên cong môi: “Vậy sao còn chưa ra tay đi?"
Người đàn ông: “Trông ngươi tự tin nhỉ?"
Diệp Huyên: “Ta thấy được sát ý trong mắt ngươi, chứng tỏ ngươi đã đồng ý với Chân Yêu tộc rồi đúng không?"
Người đàn ông cười: “Chính xác”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626110/chuong-11495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.